Sự hối hận muộn màng 09/04/21 22:18 GMT+7 1 liên quan Gốc Là một người nghiện, sử dụng rất nhiều loại ma túy (ma túy đá, hàng khay, thuốc lắc, heroin…) và sớm sa chân vào con đường phạm pháp từ lâu, nhưng bị cáo Yên Vũ Trường (34 tuổi, ngụ xã Phú Trung, H.Tân Phú) chưa
Bộ phim khép lại bằng sự hối hận muộn màng, bằng nỗi trống trải bất tận trong ánh mắt sâu thẳm của Briony khi nói ra tất cả những bí mật chôn giấu vào những năm cuối đời. cũng là niềm thôi thúc cô phải viết ra cuốn tự truyện nghiệt ngã của đời mình. Ở đó
Tình yêu lay động trong truyện tranh 'Ký ức của vợ tôi' Hơn 34 nghìn người đã chia sẻ câu chuyện này - một sự hối hận muộn màng của người chồng khi vợ đã ra đi. Có tàn nhẫn khi ly hôn người vợ đau ốm.
Chap 41. Tuệ Vy: "Thì việc mày còn tình cảm với ổng đấy. Và cả việc không quay lại với nhau nữa, là sao vậy". Toàn: "Tao chẳng muốn anh ấy bận lòng vì chuyện này, dù gì cũng đã chia tay rồi. Thôi thì làm bạn vẫn tốt hơn. Lỡ như quay lại mà vẫn như trước thì lại khổ
Nếu ai có hứng thú với ngược tâm ngược thân thì xin mời. đọc truyện Hối Hận Muộn Màng. được đăng bởi TrinhEo. Truyen3S .Com. HOME; THỂ LOẠI. Truyện teen; Hối Hận Muộn Màng. 673 lượt thích / 33,816 lượt đọc. Tác giả cho biết đây chỉ là nơi cô giải bày tâm sự
Cậu con trai chỉ lo ham chơi, luôn đòi tiền mà không bao giờ quan tâm đến mẹ mình vất vả cực khổ ra sao, cho đến một ngày mẹ cậu trở bệnh và cậu hối
xYdR.
- Cập nhật lúc 2352 22/05/2023 - Tên khác Đang cập nhật Tác giả Đang cập nhật Tình trạng Đang cập nhật Thể loại Cổ Đại Drama Đam Mỹ Manhua Romance Soft Yaoi Nhóm dịch Đang cập nhật Lượt xem Lượt thích 8 Theo dõi 83 Lịch ra truyện Đang cập nhật Tóm tắt nội dung Ma tôn hắn biết thế chẳng làm Ngược trước yêu sau, ba đời ba kiếp theo đuổi vợ trong đau khổ! Ma tôn tàn ác hiểu lầm người mình yêu phản bội sau lưng, trả thù tàn khốc đến mức thân xác không còn. Sau cùng, phát hiện ra mọi chuyện còn có ẩn tình khác? Hối hận cho nên điên cuồng đi tìm người yêu đầu thai chuyển kiếp. Cẩn thận từng li bảo vệ, nâng niu chữa trị cho người đó, mong sao có thể bù đắp những đau thương khắc cốt ghi tâm kia…. Xem thêm Danh sách chương Số chương Cập nhật Lượt xem 3 tuần trước 424 3 tuần trước 349 3 tuần trước 425 3 tuần trước 425 26-04-2023 468 21-04-2023 485 10-04-2023 394 08-04-2023 350 07-04-2023 442 22-03-2023 733 15-03-2023 713 09-03-2023 843 28-02-2023 15-02-2023 08-02-2023 05-02-2023 941 02-02-2023 927 01-02-2023 902 08-01-2023 864 08-01-2023 577 26-12-2022 898 22-12-2022 925 12-12-2022 836 05-12-2022 28-11-2022 989 20-11-2022 910 18-11-2022 948 07-11-2022 951 07-11-2022 555 07-11-2022 532 07-11-2022 455 07-11-2022 434 07-11-2022 404 07-11-2022 443 07-11-2022 418 07-11-2022 409 07-11-2022 421 07-11-2022 410 07-11-2022 406 07-11-2022 482 07-11-2022 437 07-11-2022 495 07-11-2022 476 07-11-2022 447 07-11-2022 445 07-11-2022 877 Xem thêm Cùng bàn luận về Sự Hối Hận Muộn Màng TopTruyen 4 Like PAGE để ủng hộ TopTruyen nhé Một ly sữa tươi Thành viên 3 ngày trước Chapter 32 Bây giờ hối hận thì muộn rồi, ngày ngày bạo hành, lăng trì, nhấn chìm, tiểu nhân chơi xấu,... đến lúc cuối cùng phá hủy niềm tin nhỏ nhoi còn sót lại, hại ngta đầu thai chẳng tìm thấy đường luân hồi vì mất 5 giác quan. Bây giờ mở ra hành trình hối lỗi thì xưa rồi diễm, t mong bộ này SE hoắc BE chứ tẩy trắng thành HE thì drop là vừa. Xem thêm Trả lời Báo vi phạm Một ly sữa tươi Thành viên 3 ngày trước Chapter 30 Tua tới chương 30 để xem kết cục sau khi tra nam top9 hành hạ bot9 Xem thêm Trả lời Báo vi phạm Sora Thành viên 06/12/2022 Chapter 22 Trả lời Báo vi phạm Đại đế meow Thành viên 07/11/2022 Chapter 18 Trả lời Báo vi phạm Top tháng Top tuần Top ngày 01 02 03 04 05 06 07 08 09 10
Tác giả Hoàng Mẫn HuyềnThể loại Ngôn TìnhGiới thiệuTrên đời này không có thuốc hối hận, cũng không có cái gọi là "giá như", hay "biết thế thì"...Nước đổ khó hốt, đã lựa chọn thì không thể thay đổi, lời nói càng không thể rút lại thứ đều đã xảy ra rồi, hối hận, đã quá muộn rồi chăng?
Thông tin truyện Sự Hối Hận Muộn Màng Đánh giá từ 65 lượt. Nội dung truyện Sự Hối Hận Muộn Màng Vào năm thứ ba sau khi tôi qua đời, khi mẹ tôi trốn ở Tây Tạng vì nợ nần, cuối cùng bà không thể không gọi cho Lục Thành"Lục……"Lục Thành cười lạnh "Chúng ta ly hôn ba năm rồi em mới thấy hối hận à? Bạch Y Y, tôi nói cho em biết, sau ly hôn hối hận nên muốn quay về sao? Nằm mơ đi, lão tử bây giờ không thích em nữa!""Bạch Y Y, cho dù em có dùng uy hiếp tôi thêm lần nữa, tôi cũng sẽ không phục hôn với em đâu."Giọng mẹ tôi có chút nghẹn ngào “Không phải, Lục Thành, nếu không phải do quá túng quẫn dì cũng không dám quấy rầy con, Y Y đã rồi, con có thể niệm tình khi hai đứa kết hôn cho dì mượn chút tiền không... Dì xin con đấy...""…Lúc nãy dì nói gì cơ?" Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 h Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 h Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 H nhẹ Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 H
14Mẹ tôi bí mật bế một bé gái đi trong khi những người trong bệnh viện không để bịt chặt miệng cô bé, sau đó bắt cô bé đi.“Đừng khóc, đừng khóc, dì cũng có một cô con gái, lớn hơn con một chút thôi.”Bà dắt bé gái vào nhà, chỉ tấm hình của tôi cho cô bé xem“Nhìn này, nhìn này, xinh đẹp như con vậy..."Bà không nhịn được thở dà một tiếng, rồi che miệng lại bé sợ hãi nhìn mẹ tôi, vừa nhìn thấy bức ảnh liền nhỏ giọng hỏi “Đây là con gái dì à?”“Dì ơi, vậy con gái dì đâu?”“Con bé, con bé mất rồi, dì rất nhớ con bé."Mẹ tôi ngồi xổm trên mặt đất, như thể đang tìm kính đầu tiên bà thừa nhận rằng bà nhớ con gái mình, đứa con gái mà bà đã mắng nhiếc hơn 20 năm và phải vật lộn để tồn tại.“Vậy con và dì đi tìm cô ấy nhé?”Cô bé có chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết dũng khí nắm lấy tay mẹ tôi, nhẹ nhàng nói “Chúng ta cùng nhau tìm cô ấy nhé.”Mẹ tôi cúi đầu và nói được một cách mơ hồ. Bà ấy thực sự đã dẫn theo cô bé bị bắt cóc, tìm kiếm tôi vu vơ trên biến mất bất ngờ của bé gái khiến bệnh viện hoảng đã gọi báo cảnh gái được tìm thấy trên đường phố theo manh mối mà người khác cung cấp, cảnh sát đã xác định được kẻ buôn người chính là mẹ bố trí người ở đó và chờ thời tôi nắm lấy tay cô bé mà không hề hay biết gì, vừa đi vừa hét lên “Y Y, con ở đâu…”Cảnh sát nghĩ mẹ tôi là một kẻ buôn phục kích sẵn, nhận được lệnh, mẹ tôi bị xô ngã, lảo đảo ngã xuống đất."Y Y! Y Y!" Bà ấy vẫn đang hét lên "Tại sao các người lại bắt tôi? Tôi chỉ muốn tìm con gái của mình! Tại sao các người lại bắt tôi?"Một số dì hàng xóm đang xem náo nhiệt đã nhận ra bà ấy, nhíu mày giải thích với cảnh sát"Con gái bà ta đã cách đây ba năm rồi, bà ta bị chủ nợ truy đuổi. Chẳng hiểu sao lại phát điên đi bắt con của người khác.""Đáng đời mà, lúc có con gái thì không trân trọng, giờ nó không còn lại đi bắt con người khác."“Nếu bị bắt thì cũng là do bà ta đáng đời.”Mẹ tôi nhìn chằm chằm vào họ với đôi mắt đục ngầu, nhưng họ không hề sợ hãi"Bị bắt cũng là do đáng đời."Mẹ tôi bị bắt giam, bắt cóc một đứa trẻ không phải là chuyện đơn bà bị bắt khuôn mặt tái ngày bị giam cũng không thoải mái, các tù nhân khác có người nhà đến thăm, nhưng bà ấy thì không."Này, sao lớn tuổi vậy rồi mà vẫn bị bắt vậy? Bà không có người thân sao?"Mẹ tôi lắc đầu "Tôi có một đứa con gái.""Nhưng nó đã rồi."Tù nhân ban đầu muốn nói với bà rằng con gái cũng rất tốt, nghe thấy đã thì im lặng nhỏ giọng thảo luận, con trai nhà ai về già không lo cho mẹ, cuối cùng vẫn là nhờ con gái phụng tôi cũng ngồi đó, mặt tái nhợt lắng nghe hồi lâu, xấu hổ nhìn bọn họ "Con trai không tốt vậy sao..."Tù nhân cười lạnh một tiếng "Cũng gần giống như vậy, nhà các người cần người nối dõi sao? Đã là thời đại nào rồi, con trai tôi cũng có thể không được tốt, còn tùy đứa con có hiếu hay không, đứa con có hiếu thì bất kể giới tính nào cũng tốt.…”Mẹ tôi nắm lấy tay bà ấy, sắc mặt tái nhợt, nhìn người bạn tù, lẩm bẩm nói "Đứa con có hiếu... có hiếu..."Bà ấy tuyệt vọng ngồi xuống bên cạnh, run rẩy lấy tấm ảnh của tôi ra khỏi ấy thậm chí còn không có một bức ảnh chụp chung nào với ảnh là tôi chụp một ấy vuốt ve bức ảnh của tôi bằng đôi bàn tay gầy guộc, lần đầu tiên rơi nước mắt, tôi tự hỏi không biết liệu đó có phải là nước mắt cá sấu hay không.“Là có hiếu, là có hiếu…”16Mẹ tôi ở trong tù không có ai đến thăm, cho đến ngày hôm đó, Lục Thành cầm một cuốn sổ đến tìm đó là Lục Thành, mẹ tôi nháy mắt lấy lại tinh thận trọng hỏi "Lục Thành, con có khỏe không? Dì không hỏi mượn tiền con. Dì muốn ra ngoài viếng mộ Y Y."Lục Thành dừng lại một chút, sau đó bỏ đống đồ mang theo ra"Dì, cháu tìm thấy thứ này trong đồ đạc của Y Y. Cô...cô ấy trước khi có viết cho dì một bức thư. Cháu cảm thấy cái này nên để dì tự mình xem.”Khuôn mặt mẹ tôi có chút phấn khích, bà lúng túng nắm chặt một góc của bộ đồng phục tù nhân "Con bé, con bé để lại cho dì một bức thư, còn nói gì nữa không? Cho dì xem, cho dì xem."“Cảm ơn con, Lục Thành, dì cảm ơn con.”Bà sờ sờ hàng rào, cẩn thận nhìn chữ trên này bà mới phát hiện, trên đó chỉ có một câu ngắn ngủi Hi vọng kiếp sau không làm con gái của mẹ tử của mẹ tôi mở to, bà ấy giật mạnh hàng rào như thể không thể tin được "Y Y, Y Y đã nói với tôi điều này! Còn gì nữa? Còn gì nữa?"Bà ấy kích động đến mức suýt đập phá hàng rào, bị cai ngục ngăn mắt mẹ tôi đỏ ngầu, cuộn người lại kêu lên kỳ quái, sau đó từ trong cổ họng phát ra tiếng gầm “Y Y! Y Y!”Lục Thành cắt ngang "Dì, không có chuyện gì khác, trước khi Y Y chỉ nói câu này."Mẹ tôi càng kích động "Không phải, không phải..."Sau đó, bà hét lên "Y Y, mẹ sai rồi, mẹ sai rồi, con quay về được không? Mẹ sai rồi..."Sau đó, tôi chứng kiến cảnh mẹ tôi đập đầu vào tường sau khi trở về phòng giam, máu chảy đầm đìa, bà ngay tại Lục Thành nghe tin mẹ tôi qua đời, anh ta hơi loạng choạng, chỉ biết cố chấp cầm cuốn sổ và một đống giấy kiểm tra trên là danh sách kiểm tra của anh ta, mấy ngày nay anh ta muốn trải nghiệm nỗi đau của tôi trong những năm qua, cho đến khi anh ta bị đau dạ dày và cuộn tròn trên mặt đất, anh ta mới thở phào nhẹ ta thì thầm vào không trung "Y Y, đây là quả báo, đây là quả báo của anh, em có thấy không? Anh xin lỗi!"Tôi khẽ nhìn thân thể vặn vẹo đầy đau đớn của anh ta, ngày đó linh hồn tôi cuối cùng cũng thanh thản tiêu tan trong không trung.[Hoàn]
sự hối hận muộn màng truyện