Anh nói tiếp: "Nếu một ngày nào đó hai ta lại cãi nhau, em cứ để hết đồ của anh sang nửa gian nhà của anh, đỡ mất công anh tới cầm. Làm hòa xong thì em lại để đồ vào chỗ cũ." Nói xong, anh dang tay ra với cô. Ý là muốn ôm cô.
Em hàng xóm dâm đãng làm rơi quần lót. Maria Nagai là em hàng xóm có cặp ngực khủng phía trên nhà, đối với đấng mày râu mà nói ai mà chẳng thèm khát cơ thể xinh đẹp này cơ chứ sướng điên lên được đi chứ. Hai vợ chồng anh chàng đã kết hôn được vài năm nhưng vì áp
Em làm việc của em, anh làm việc của anh, buổi tối vài ba tiếng đồng hồ ai làm việc người nấy. Thế nhưng bạn biết rằng trong không gian này, có một người đang ngồi ở nơi đó, trong lòng sẽ cảm thấy rất đỗi bình yên.
Những cuộc vui qua đêm không khiến anh có thể sống tốt hơn được…anh nghĩ kết thúc cuộc chơi được rồi, mỗi người nên có cuộc sống của nhau. Vậy thôi. - Cuộc sống của em là ở bên cạnh anh, và anh cũng vậy. Em yêu anh, anh biết điều đó mà, em sẽ làm tất cả những gì anh muốn, cho anh tất cả những gì em có.
Gọi em là vitamin A, vì em làm anh sáng mắt. Dạo này em hơi bận, mà là bận tâm đến anh. Em muốn khoá môi anh, vì em thích anh hết chỗ nói. Gọi em là đèn đường, vì tới tối là anh cần em. Hôm nay ăn mặc chỉnh tề, để lừa trai đẹp tối về măm măm. Chắc anh mệt lắm ha?
26. Em có muốn làm Mặt Trời duy nhất của anh không? 27. Này em ơi, mẹ anh đang gọi con dâu kìa. 28. Giờ nếu có cô gái nào nguyện bên anh, anh sẽ khiến cô ấy hạnh phúc mãi về sau. 29. Chỉ cần em yêu anh thôi, còn cả thế giới cứ để anh lo.
l6KuqK. Đánh giá từ 11 lượt Bạn đang đọc truyện Này em, làm cô dâu của anh nhé? của tác giả Linh Hải trên website đọc truyện online. Số là hôm nay gặp lại thằng bạn vàng các bác ạ. Đang chán vào bar tìm cạ lại gặp ngay nó đang ngồi một mình. Thế là hai thằng rủ nhau đi nhậu, đời thế mà lại vui. Đang ngồi chén chú chén bác bỗng nó hỏi - Dạo này em út thế nào? Xe đẹp, dế ngon chắc gái theo nhiều. Có em nào mối dùm tao một em, FA lâu rồi sinh chán. - Đợt này tao đang gác kiếm. Cai gái gú, đầu tư vào gái tốn tiền quá. Có khi FA vậy mà hay hay. Giờ đang tính đổi gió, kiếm em nào ngoan hiền chút, mấy em chơi quá chiều không nổi. - Gái ngoan giờ khó kiếm, mà khó tán, nó yêu toàn tập xác định nên kiếm trai ngoan, hư hỏng như mày nó chịu theo hả? - Tao mà đã ra tay, trước giờ có con nào thoát đâu?_tôi cười ha hả, có sao tôi nói vậy, trước giờ chưa con nhỏ nào lọt tầm ngắm của tôi mà tôi để xịt hết. Yêu đương vớ vẩn cũng gần chục em, nhưng toàn yêu chơi bời, nhanh đến nhanh đi, cả thèm chóng chán. Cả năm nay cũng chẳng buồn vương vấn ai nữa, còn năm cuối cùng ráng lấy cái bằng tốt nghiệp về cho ông bà già xin việc, quậy phá vậy cũng thỏa thê rồi. - Mày chém gió vừa thôi, rồi có khi lại thảm vì yêu_nó nhếch mép cười với tôi. Tự ái đàn ông nổi lên, tôi vùng vằng với nó - Con gái trên đời này, thề với mày chẳng đứa nào làm tao mất tự tin hết. - Ừ được rồi, mày có tiền, mày có quyền, mày đẹp trai, biết ăn nói...nhưng con gái không phải đứa nào nó cũng cần những thứ đó đâu. Nó cầm cốc bia tu ừng ực, tôi nheo mắt nhìn nó cười nhạt - Bộ mày đang thất tình hả? Ăn nói nghe già đời thế? - Nói thật với mày, tao đang thích một em, cưa gần 3 tháng rồi mà chẳng đổ. - Ha ha...có một đứa con gái mà mày cưa nó đến 3 tháng, trình độ của mày chỉ thế thôi hả? Nó thế nào mà làm mày khó dễ thế? Điều kiện mày có tồi đâu. - Thì thế tao mới bảo con gái không phải đứa nào nó cũng như nhau. Xinh đáo để, cá tính, gái nhà lành, đang học năm thứ 3 sư phạm. Nhưng giờ nghỉ rồi. Không làm được, bỏ sớm mất thời gian. Tự nhiên thấy tò mò về đứa con gái của thằng bạn. Cộng thêm tính hiếu thắng có sẵn, tôi thách thức nó - Mày tin tao tán nó đổ trong vòng 2 tuần không?_vì đối với tôi, trước giờ đứa con gái tôi thích nhất tôi cũng chỉ tán trong vòng hai tuần, nói lời yêu nó, nó gật lia lịa, 3 tháng sau nó bảo chia tay tôi cũng lia lịa gật. - Dẹp đi mày_thằng bạn tôi nhăn mặt_nó không phải loại chơi bời đâu. - Vậy thì cá cược đi_tôi tự tin, một đứa con gái làm tôi hứng thú rồi đấy, đúng lúc đang tính đổi gió. - Cá cái gì? - Tao tán đổ nó trong vòng 2 tuần, mày đáp ứng tao 3 điều kiện, không thì ngược lại. Ok?
Bố mẹ cậu làm ra tiền, cậu lại là thằng con độc nhất nên từ bé đã được cưng chiều. Ngựa quen đường cũ nên lớn lên cậu cũng chịu khó chơi bời lắm. Bố mẹ nhiều lúc phát điên vì cách tiêu tiền hoang phí của cậu, nhưng quan niệm của cậu sống là phải biết hưởng thụ, đang trẻ mà không biết hưởng thụ, kiếm tiền rồi về già cũng có để làm gì đâu? Và cậu chỉ cần một đứa con gái chân dài, chịu chơi để có thể khoác tay cậu đi tới những nơi mà tên tuổi của cậu được đánh dấu vẻ giờ chưa con nhỏ nào lọt tầm ngắm của cậu mà cậu để xịt hết. Yêu đương vớ vẩn cũng gần chục em, nhưng toàn yêu chơi bời, nhanh đến nhanh đi, cả thèm chóng chán. Cả năm nay cũng chẳng buồn vương vấn ai nữa, còn năm cuối cùng ráng lấy cái bằng tốt nghiệp về cho ông bà già xin việc, quậy phá vậy cũng thỏa thê nay cậu đi ra bar, ngồi tâm sự với thằng bạn. Thằng này cũng đang cưa một em nhưng ba tháng rồi mà nó vẫn không đổ. Tò mò nổi lên, cậu quyết định thay bạn mình cua em này. Nó tên Phương Vy, một đứa con gái xinh đúng kiểu. Nụ cười tươi tắn với hai cái lúm đồng tiền hai bên, và nó có một đôi mắt biết nói. Cậu bắt đầu thích nó rồi đấy.
Ngày thứ 2Mới sáng tinh mơ đã cọc cạch bò ra khỏi nhà, ông bà già hỏi thì kêu con đi tập thể dục. Tập thể dục mà quần áo là lượt, lại xách xe nổ ầm ầm. Ngược đời, nhưng quen với mấy cái trò ngược đời của tôi nên ông bà già chả ý kiến gì nữa, tranh thủ ngủ thêm chút để lát còn dậy đi sáng tinh mơ chưa có thấy cái cửa hàng hoa nào mở cửa cả. Thôi thì mua đại của bà bán hoa đang đứng ở bên đường vậy. Mò tới nhà nàng từ sáng sớm chỉ để cài hoa vào cổng sến nhưng cũng hiệu quả không kém phần long trọng các bác ạ may mà nhà nàng không có chó, không thì hàng xóm phải mất ngủ 2 tuần liềnXong thì đeo kính đen sang phía đối diện nhà nàng chờ nàng tỉnh giấc ơi là mẹ nàng đi ra cổng mở cửa. Cái tin nhắn chúc buổi sáng còn chưa kịp gửi. Hi vọng mẹ nàng sẽ tâm lý mà mang lên tận phòng con gái, hoặc là vứt toẹt một cái ở đâu đó nhưng sẽ thông báo lại với nàng là có thằng dở nào đấy sáng sớm cài hoa vào cổng nhà mình Đang thất vọng thì có tin nhắn. Oa, nàng nhắn tin- Anh làm hả?- Chào lọ lem buổi sáng- Sến Vui mà ^^- Cảm ơn anh. Chào buổi sáng ^^- Đi ăn kem không?- Ăn kem Cà phê sáng nhé?- Đắng Trà sữa?- Bị gét Còn một cái đảm bảo em Gì vậy?- Thịt anh nè. Vừa ngon vừa Ý kiến hay đấy >.- Ra cổng Còn chưa về hả?- Muốn gặp em chút rồi về =.=”- Em phải đi học Anh biết mà, hôm nay anh rảnh, làm tài xế được không?- Không Anh biết mà, em ngoan chết đi được >.- Vậy cho gặp xí điX- Hẻm hèm hem về đi em còn đi Dỗi rồi, về đây, mai gặp em nhé?- Hên xui Bị thích em rồi vòng xe về nhà. Hôm nay tâm trạng tốt, trong lòng đang ngập tràn niềm vui. Thề với các bác, hôm nay thấy vui lạ lạ. Chắc phải lên trường tí, ăn rồi suốt ngày lêu lổng vậy cũng không phải ý hay. Mà cứ lúc nào tôi có ý định làm sinh viên gương mẫu thì cứ y như rằng hoàn cảnh lại xô đẩy. Sinh ra chắc không phải để làm người tri thức rồi. Thằng Dũng gọi vào bar chơi, đang có tiệc vui. Từ chối nó thì không nỡ, bấy lâu nay cải tà quy chính không lộng hành nữa rồi. Hôm nay lại sinh nhật con người yêu nó, chẳng nhẽ lại từ chối, thế nên tôi gật đầu quay xe đi theo hướng ngược ra cái thế giới này cũng bé nhỏ thật đấy. Tôi lại gặp ngay em ở đấy. Lúc đầu là bất ngờ có cộng chút thất vọng vì không tưởng tượng được một người như em cũng tới chốn ăn chơi như thế. Nhưng sau đó quan sát nét mặt và hành động của em thì chính xác không phải em tới đây để chơi mà tới để làm tìm người ít nhất là như vậy vì em ngó nghiêng, mặt em căng thẳng, cố gắng tránh né tất cả những sự va chạm nhỏ. Em bước lên tầng 2, phòng karaoke. Tôi lo lắng rời vị trí bước theo em. Không biết em đang làm cái gì ở chốn phức tạp như thế này, không có ý định theo dõi, chỉ là tôi thực sự thấy lo vào phòng, được tầm 5 phút thấy em chạy ra, nước mắt nước mũi tèm nhem...em khóc à? Còn không chú ý tới tôi đang đứng chéo chân chờ em ở đây nữa. Tất nhiên là phải đuổi theo rồi. Em chạy khá nhanh. Ra được bên ngoài bar tôi mới gọi- Phương Vy...Em vẫn không dừng lại, tôi chạy theo sát nút, nắm lấy cánh tay em lúc đó em mới chịu ngước lên nhìn Anh Khánh..._nước mắt vẫn không ngừng tuôn Em làm sao đấy?- Kệ em_nàng giật mạnh cánh tay ra khỏi tay tôi_em đang bận, em phải Anh đưa em đi_tôi dứt Đã bảo kệ em Trong lúc em như thế này sao?Em im lặng, không nói gì nữa. Ngồi thụp xuống, em khóc nấc lên. Tôi đứng cạnh bên, vụng về, lóng ngóng không biết phải làm gì cả. Trước giờ chưa khi nào gặp trường hợp nào như này. Mấy cô người yêu trước có em nào thế này đâu? Giống như trong phim hàn, cho em mượn vai, vuốt ve tóc em, rồi dỗ dà[email protected]...kiểu đấy dễ bị ăn tát lắm. Thôi thì cứ đứng cạnh bảo vệ cho em an toàn vậy. Con nít mà cứ hay dỗ nó càng khóc tợn. Em cũng thế, cứ cho khóc mái thoải, khi nào chán thì tự nín đâu có sai. Một lúc sau em nín. Quệt nước mắt em đứng dậy ngập Em...đi về trước Đi, anh đèo em về. Đừng có cắn môi gật đầu. Emi m lặng từ lúc leo lên xe tôi tới lúc tôi phá tan sự im lặng ấy bằng một đề nghị- Khi người ta buồn người ta thích gào thét lắm, em có vậy không?- Chắc là không anh Anh dẫn em đi dạo nhé? Bây giờ về nhà dễ phát điên lắm đấy >.- Ừm..._lúc con gái buồn nói gì cũng nghe hay sao hả các bác?Thế là dẫn em ra bờ hồ Gươm, tìm một chỗ ít người qua lại cho em ngồi mà bình tâm lại. Nhìn em không muốn nói năng gì, gương mặt buồn nhưng vẫn đẹp lung linh. Tôi ngồi bên cạnh cũng không biết làm thế nào. Thật sự thì tò mò vì sao em khóc, vì sao em buồn...nhưng mà lại không muốn hỏi, không muốn bị gọi là tọc mạch chuyện người khác. Và em là người lên tiếng trước- Đã có bao giờ anh yêu một người, anh đặt hết niềm tin vào một người anh hết mực yêu thương và trân trọng, rồi anh lại bị chính người đó phản bội niềm tin chưa?- Anh hả?_trời đất, có bao giờ thật lòng với ai đâu_anh có rồi_chém gió vậy, tự nhiên hôm nay nói dối bị ngượng mồm, bắt đầu bịa chuyện_ngày trước, mối tình đầu của anh không còn nhớ ai là mối tình đầu nữa, tất cả những gì anh có, những cảm xúc đầu tiên, anh đều trao tặng, anh đã hi vọng rất nhiều, anh tưởng chừng cả thế giới này sụp đổ xuống thì anh cũng sẽ là người đứng ra che chở cho cô ấy. Anh nghĩ sẽ đi đến một điều gì đấy, những gì anh mơ ước, nhưng rồi...em biết đấy, luôn có một người tốt hơn mà..._y như tiểu thuyết vậy, nếu mà biết tôi nói dối thì chắc úp mặt vào gối mà tự tử Ừm...con trai các anh cũng buồn cười thật đấy...- Hả? làm sao mà buồn cười_nàng phát hiện ra điều gì sao ta?- Không có gì...em nói linh tinh ấy mà...- Động chạm vào anh rồi, tổn thương mà chết mất...- Hì hì_em cười hiền lành, tự nhiên thương em lắm...không ngờ mình cũng có tấm lòng bao la như Buồn lắm hả? Cho em đánh anh này, coi anh là cái người làm em buồn Vậy cũng được nữa hả?_em cười tủm tỉm- Được chớ...nhưng mà...- Mà sao?- Nhẹ tay chút chút, nhà anh con một thôi đấy_tôi nhăn mặt chọc cho em Được rồi, vậy em đánh thật nhé?- Ừ, nhớ nha, nhẹ tay thôi, anh mà bầm dập mẹ anh tìm em tính sổ Hết sức, em đánh đây, cho thì đánh nhắm tịt mắt lại, chả biết có đánh thật hay không nhưng một khi tụi con gái đã máu lên nó đánh cho cũng không chừng ấy chứ. Chờ mãi cũng chả thấy có chút động tỉnh gì, tôi mở mắt ra thấy em cười toe, gương mặt thánh thiện quá chừng- Anh nhát Thì anh đã bảo anh nhát gái Thôi không chơi nữa, đi về đi, em hết buồn rồi...- Nhanh nhỉ? Như siêu nhân ấy, may nhờ có anh Ừ thì ghi nhận cho anh Thế thì nhớ trả công đấy Biết rồi Hứa đi, hứa thì chở về, không thôi cho đi Vậy đi Thôi được rồi đợi anh, người gì đâu thật là...
này em làm cô dâu của anh nhé